Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Môn Sinh – 20/11

MÔN SINH – 20/11

Như là tim, vẫn hoạt động, có ngừng đâu,
Như là rễ, vẫn đâm hoài, nào có nghỉ,
Như là hoa, dù rã cánh phai nhụy,
Như là cô vẫn giảng dạy từng ngày.

Như là máu chảy đi khắp chân tay,
Như là mạch gỗ, mạch rây, vận chuyển khoáng và nước,
Như là quả phát triển cho kì được,
Như là cô đem kiến thức vun trồng.

Dù là máu có còn chảy nữa không?
Thì tim vẫn đập, vẫn đập hoài không nghỉ,
Dù là nước,  khoáng có xa tận Mỹ?
Thì rẽ vẫn hoài, vẫn hoài cứ đâm sâu.

Dù là quả có phát triển được đâu?
Thì hoa vẫn cố hoàn thành nhiệm vụ,
Dù có những kiến thức khó hấp thụ,
Thì cô vẫn có cách giúp tiêu hóa rất riêng.

Dù là tất cả, tất cả có bình yên,
Hay là một số, một số đột biến nhiễm sắc thể,
Dù là tác dụng Hóa, Sinh, Lý cũng không thể,
Cũng chẳng thể nào phân giải tấm lòng cô.

20/11/2011
Phạm Ngọc Cường