Thầy tôi, Lê Kim Anh
Thu đã qua, rồi thu lại trở lại,Ngày đã qua, ngày có trở lại không?
Vội mà chi thầy về cõi hư không?
Để nhìn lại cả cuộc đời nuối tiếc!
Chiếc áo xanh kia chẳng còn biên biếc!
Nắng sờn vai mồ hôi thắm nhạt màu.
Đôi giày cũ kia nào ai có biết?
Đã đồng hành cùng dắt em bước mau.
Khi máu trong tim trào dâng niềm hy vọng
Sáng ngời ánh mắt niềm tin yêu bao la
Cống hiến cả tuổi thành xuân và tuổi già
Thầy tận tụy cho đến ngày nhắm mắt.
Những buồn vui thăng trầm, thầy nhớ như khắc,
Những dấu ấn về trường nào có quên đâu
Thầy nhớ rõ những đứa học trò xuất sắc đứng đầu
Lấy làm gương cho chúng em phấn đấu.
Ôi! Còn bao câu chuyện như về thầy yêu dấu!
Muôn bài học ẩn chứa thật sâu xa
Mặc tuổi già nhưng thầy vẫn chẳng già
Từng lời nói nụ cười vẫn dí dởm hài hước.
Ôi nhớ lắm ...
cái đường tròng siêu cấp không thể tưởng tượng được
cái tài tính nhẫm máy tính xịn nào bằng
và nhiều lúc đang trắc trở băng khoăn
thầy chợt hỏi "Trúng không?". Ồ "Quá trúng!"
Nay xa rồi lòng em mong lung quá
Nhưng vẫn nhớ mãi bài học ngày hôm qua
Bài học mang đậm tình thầy thiết tha
"Mỗi ngày đi học" đều "là một niềm vui"
03/08/2012 - 06/08/2012
Một năm ngày mất Thầy Lê Kim Anh
Phạm Ngọc Cường