Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

Suy tư về mưa


SUY TƯ VỀ MƯA

Mỗi một cơn mưa về
Tưởng như trời lại khóc
Lòng nghe sao trằn trọc
Gợn lên chút suy tư.

Từng hạt mưa, mưa rơi,
Nào lòng ai hay biết!
Có phải lời tiễn biệt?
Hay ngậm ngùi chia phai?
Có phải vô tình sai?
Đã làm ai ứa lệ?
Có phải tình huynh đệ?
Đã chẳng như xưa rồi?
Hay là ... tại lòng tôi?
Bi quan qua ánh mắt?

Hôm nay mưa không đến
Nhưng nỗi buồn vẫn về
Vì nay tình bạn hữu
Đã u hoài ... chán chê!

Bạn tôi vẫn còn đó?
Nào có biết còn không?
Lặng ngồi nghe tiếng gió
Mà cứ trách trong lòng.
Trách sao gió vô tình
đã làm mây trôi mất
để mưa không về được
mà trong lòng u uất.
-Bạn tôi, bạn có nghe
tiếng còi xe inh ỏi
giữa dòng người lạc lối
ngỡ đang hối thúc nhau.
họ đang hối thúc nhau
mau! Cho dòng người chạy!
nhưng tôi hối thúc bạn
dậy! Cho kịp dòng đời!
đừng để lòng chơi vơi
hãy cùng nhau san sẻ
tôi không phải mạnh mẽ
nhưng cũng đủ chở che
cho trái tim bớt lạnh
cho lòng bớt cô quạnh.

Hãy để tôi hiểu bạn
và để bạn hiểu tôi
hãy để tim mở lối
trước khi miệng cất lời.

19/01/2012
Phạm Ngọc Cường

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Choáng váng


CHOÁNG VÁNG

Tôi hét toáng khi tâm hồn choáng váng,
Không muốn im cũng chẳng muốn lặng dừng,
Hiểu làm chi không nói cũng ngập ngừng,
Tại vì tôi nên hững hờ thay đổi?

Sao không nói để biết mình lạc lối,
Mà lặng thinh như chưa hẹn bao giờ,
Người ngồi đấy nhưng tâm tưởng thẫn thờ,
Ta cùng đợi một bất ngờ thay đổi?

Vẫn khuôn mặt, ánh mắt và đôi môi,
Giận tươi vui, hàng mi và nụ cười,
Tôi chợt cảm đôi điều mới xinh tươi,
Hoài nhớ mãi, nhớ hoài, hoài nhớ mãi...

10/01/2012
Phạm Ngọc Cường