Thứ Năm, 16 tháng 8, 2018

"Mầm xanh" trong "trường học"

"Mầm xanh" trong "trường học"

Từ trường học tôi bước vào "trường học"
Vì "mặt trời" phải khoác áo ra đi
Thời trai trẻ điều đó có sá gì
Tự an ủi tâm hồn tôi bé nhỏ

Cả một thời tôi nay đây mai đó
Giờ trói giò coi như mất tự do
Muốn "bước đi" từng bước phải thăm dò
Gần ngay trước nhưng ngại gì không bước?!

Ép khuôn khổ, sợi dây căng, vạch thước
Mắt đã ướt, người cũng mướt mồ hôi
Cứ cố mãi, cố mãi mãi hay thôi?
Hay mặc kệ đời mai sang hãy tính!

Hiện tại tôi là cả quá khứ suy tính
Từng quyết định sai đi cả dặm hành trình
Tôi nghĩ rằng trời đã đến bình minh
Nhưng bĩ cực khi hoàng hôn sập tối

Nhưng nhờ vậy mà tôi tìm ra lối
Hướng cuộc đời mình theo một hướng khác hơn
Dặn bản thân rũ bỏ những căm hờn
Để khổ luyện với những ngày nắng gió

Từ cọng rau, cành cây, bụi cỏ,
Đến nhác cuốc, nhác xẻng, nhác dao,
Từ cái mền, cái áo, cái bao,
Đến tất cả những thứ màu xanh lá...
Đã ấp ủ giữa đất, cát, sỏi, đá
Một mầm xanh rắn rỏi và sậm màu
Một mầm xanh biết sống và yêu nhau
Như tất cả những mầm xanh xanh khác

Đây là khoảng thời gian tôi đi lạc
Lạc mất cuộc đời với những gánh lo toan
Nhưng cũng chẳng thể để mất hoàn toàn
Vì những điều với tôi thật đặc biệt!

Tôi nhớ biển nơi không màu xanh biếc
Tôi nhớ nhà nơi không ở đủ nhiều
Tôi nhớ trường không dạy bao nhiêu
Nhớ phòng trọ không ngủ nhiều trong đó
Nhớ hàng quán chẳng ít lần nhòm ngó
Nhớ tuổi trẻ không nhiều lần yên vui
Nhớ nơi xa chẳng mấy khi tới lui
Tôi nhớ em người không thể không nhớ!

Tôi phải làm gì khi ngập tràn nỗi nhớ
Giữa bốn bức tường dưới bầu trời tối đen
Giữa trời thu nhưng chẳng có ánh đèn
Để khuấy nhẹ không gian đầy buồn chán

Tâm theo chữ cứ tuôn dài lênh láng
Chẳng muốn ngừng, cứ muốn viết mãi thôi
Về mọi thứ, viết về bản thân tôi
Từ quá khứ đến hiện tại như thế

Mầm xanh kia giữa đất trời nhân thế
Bao tinh hoa đã thấm đẫm lên rồi
Chỉ còn chờ thời gian như mây trôi
Mang tươi mới về với đời tươi mới

#MotNamRoi #HPBDtoME
Bình Dương, 16/08/2018
P.N.C

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

Tặng bông Hoa bé nhỏ

Tặng bông Hoa bé nhỏ

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là khi anh ở trong quân ngũ
Những nỗi nhớ kỷ niệm xưa cũ
Cứ gợi về khi anh nghĩ đến em

Anh nhớ về những ngày đầu chưa quen
Anh bỗng thấy khô khan và cứng ngắc
"Không chủ ngữ" - Anh nói thật kỳ quặc
Khiến cho em phải hụt hẫn trong lòng

Dù bắt đầu từ những con số không
Không biết, không quen, không ưa, không thích
Nhưng chính em đã tạo nên mắc xích
Nối cuộc đời đôi mình lại với nhau

Để từ đây dù gian khổ thương đau
Thì ta vẫn nghĩ về nhau em nhé
Những yêu thương như hoa vừa mới hé
Nên rất cần sự vun đắp của đôi ta

Giữa biển tình là bão tố phong ba
"Cùng cố gắng!" Ta đưa thuyền cập bến
Mặc sóng gió cứ chực chờ ập đến
Vững tay chèo ta hướng đến tương lai

Ngay giờ đây anh nghĩ về ngay mai
Những ấp ủ cả hai sẽ thực hiện
Những nụ cười trẻ thơ vọng thành tiếng
Chung mái nhà phát triển ước mơ chung

Sẽ không còn những năm tháng mông lung
Mỗi đem mơ sẽ có anh ở cùng
Mỗi ngày mới luôn có em kề cạnh
Mỗi phút giây sẽ an nhiên yên lành

Chờ anh nhé! Em ơi chờ anh nhé!
... sẽ nhanh thôi! Thời gian có khăn này...
Rồi khi ấy trở về anh mạnh mẽ
Vòng tay này che chở mẹ con em!

Tháng 4 - 5/2018
P.N.C