CUỘC ĐỜI CỔ TÍCH
Đắm
say với những câu chuyện thần tiên
Đặt
niềm tin vào muôn điều phép lạ
Thế
gian này thấy ôi sao đẹp quá
Cứ
ngỡ như là hạnh phúc chẳng đâu xa
Từ
bóng tối chỉ mới ngày hôm qua
Ta
bước ra bước hướng về ánh sáng
Xua
mây đen xóa tan mọi rào cản
Tâm
hồn ta rạng rỡ sáng bừng lên
Như
những câu chuyện luôn có một bà tiên
Sẽ
hiện lên hỏi tại sao ta khóc?
Và
vung đũa… rồi thì chỉ phút chốc
Những
chuyện buồn khó nhọc tan biến đi
Nhưng
liệu rằng cuộc sống có mấy khi:
Tựa
như là một câu chuyện cổ tích?
Hay
luôn chứa những điều ta không thích?
Để
hoài nghi mỗi khi ta yếu mềm?
Dẫu
biết rằng đời chẳng quá ấm êm
Và
cũng chẳng đẹp tuyệt vời như truyện
Nhưng
cứ hy vọng sẽ có một ước nguyện
Để
đổi thay màu nhiệm lạ kỳ
28/05/2013
Phạm
Ngọc Cường