Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Anh nằm xuống

ANH NẰM XUỐNG

Có một con đường đi tới một tương lai
Một tương lai của hai người tôi biết
Một người đang lặng thin như căm điếc…
Một người đã xa trong tư thế can trường!

Hai con người cách xa hai đại dương
Hai lý tưởng, hai cuộc đời phía trước
Cớ sao lại… gặp nhau cho kì được…
Cùng một ngày… cùng một ngày thôi…

Anh đã ra đi… ra đi thật rồi…
Để lại những di sản của Anh thôi
Để lại cả những điều Anh chưa nói
Cho tiếc thương thương tiếc cả một đời

Biết cuộc sống đôi lúc rất chơi vơi
Nhưng Bạn tôi ơi…! … có lẽ nào như thế…
Cuộc đời Bạn vẫn còn dài hơn thế…
Sao lại đi... sao lại đi dại khờ!

Tỉnh dậy đi! Tỉnh dậy Bạn tôi ơi!
Một người Bạn chỉ tình cờ quen biết
Tuy chẳng phải là một người thân thiết
Nhưng dễ đâu mà… tôi bỏ bạn đi chăng?!
Gửi Anh (Hugo Chávez) – Gửi Bạn (Peter Hiếu)
07/03/2013 - Phạm Ngọc Cường