Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

Tôi tìm lại tôi

TÔI TÌM LẠI TÔI

Tôi tìm lại tôi của ngày xưa
Một thời kỉ niệm đã phai mờ
Đọng trong hồi tưởng thời gian ấy
Tôi thấy tôi qua mà ngẩn ngơ

Trên quãng đường đầu tôi bước đi
Tôi nào có biết khó khăn gì!
Chỉ là biết thế và như thế
Bình thản tôi qua chẳng nghĩ suy

Tôi nhớ về thời thay đổi. Tôi
dữ dội như một con hùm đói
Tưởng rằng đã bắt được cơ hội
Ai ngờ nó đã chóng vụt trôi

Tôi nhớ những phút nông nỗi kia
Tất cả như đã toan sụp đổ
Gồng mình gượng dậy mà lệ đổ
Muốn bỏ đi về với hư vô

Tôi nhớ về ánh nắng huy hoàng
Đã từng rộn ràng trái tim tôi
Đã từng rạo rực trong lòng ngực
Đã khiến cho tôi lớn hơn nhiều

Tôi hỏi tại sao tôi ở đây?
Nhưng tìm lại tôi của ngày ấy?
Có lẽ đã có tôi ngày ấy
Nên tôi bây giờ mới ở đây

26/11/2013
Phạm Ngọc Cường

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Chọn


CHỌN

Mặt trời hồng
trên đồng lúa
Chim cùng gió
bay cùng mây
Hoa và cỏ
đỏ vàng xanh
Cây đứng đó
có riêng mình?

Phạm Ngọc Cường
07/09/2013

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

Giận bạn

GIẬN BẠN

Giá mà điều đó chẳng xảy ra
Như ngày xưa ấy của chúng ta
Tôi vẫn mình tôi không vướng bận
Và chẳng buồn phiền khi phải xa
Bạn vẫn là bạn như bao bạn
Chưa trở nên thân đến nỗi mà...
Từng ngày vẫn cứ trôi trôi mãi
Quen như xa lạ thế được à?

16/06/2013
Phạm Ngọc Cường

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Cuộc đời cổ tích

CUỘC ĐỜI CỔ TÍCH

Đắm say với những câu chuyện thần tiên
Đặt niềm tin vào muôn điều phép lạ
Thế gian này thấy ôi sao đẹp quá
Cứ ngỡ như là hạnh phúc chẳng đâu xa

Từ bóng tối chỉ mới ngày hôm qua
Ta bước ra bước hướng về ánh sáng
Xua mây đen xóa tan mọi rào cản
Tâm hồn ta rạng rỡ sáng bừng lên

Như những câu chuyện luôn có một bà tiên
Sẽ hiện lên hỏi tại sao ta khóc?
Và vung đũa… rồi thì chỉ phút chốc
Những chuyện buồn khó nhọc tan biến đi

Nhưng liệu rằng cuộc sống có mấy khi:
Tựa như là một câu chuyện cổ tích?
Hay luôn chứa những điều ta không thích?
Để hoài nghi mỗi khi ta yếu mềm?

Dẫu biết rằng đời chẳng quá ấm êm
Và cũng chẳng đẹp tuyệt vời như truyện
Nhưng cứ hy vọng sẽ có một ước nguyện
Để đổi thay màu nhiệm lạ kỳ

28/05/2013

Phạm Ngọc Cường

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

"Thầy cô đến em không mong đợi gì, Thầy cô đi em không hề hối tiếc"


“Thầy cô đến em không mong đợi gì,
Thầy cô đi em không hề hối tiếc”(*)

Ngẫm sự đời trong tiết học cuối cùng:
Thầy tôi bảo con người vô ơn lắm!
Dù thời gian qua nhanh hay là chậm
Khi xa rồi chẳng nhớ chẳng nhớ đâu…

Dù là chẳng xa cách được bao lâu
Quay trở lại vẫn nhìn nhau xa lạ
Trò nhìn thầy – một cái nhìn vội vã
Chẳng kịp chào hay thăm hỏi một câu…

Thầy nhìn trò – một ánh mắt vô âu
Vì biết chắc: Nó chẳng nhớ mình nữa!
Trong thâm tâm của một người truyền lửa
Bỗng hiện lên một chút bụi tro tàn…

Đừng nghĩ rằng đó là một phần ngàn
Sao không nghĩ đó là ngàn phần một
Bởi vì khi đạo đức bị thui chột
Một cũng hơn triệu triệu số nhân vào…
___
(*) Lời chia tay của thầy Hoàng

02/04/2013 – Tiết GDCD cuối cùng
Phạm Ngọc Cường

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Anh nằm xuống

ANH NẰM XUỐNG

Có một con đường đi tới một tương lai
Một tương lai của hai người tôi biết
Một người đang lặng thin như căm điếc…
Một người đã xa trong tư thế can trường!

Hai con người cách xa hai đại dương
Hai lý tưởng, hai cuộc đời phía trước
Cớ sao lại… gặp nhau cho kì được…
Cùng một ngày… cùng một ngày thôi…

Anh đã ra đi… ra đi thật rồi…
Để lại những di sản của Anh thôi
Để lại cả những điều Anh chưa nói
Cho tiếc thương thương tiếc cả một đời

Biết cuộc sống đôi lúc rất chơi vơi
Nhưng Bạn tôi ơi…! … có lẽ nào như thế…
Cuộc đời Bạn vẫn còn dài hơn thế…
Sao lại đi... sao lại đi dại khờ!

Tỉnh dậy đi! Tỉnh dậy Bạn tôi ơi!
Một người Bạn chỉ tình cờ quen biết
Tuy chẳng phải là một người thân thiết
Nhưng dễ đâu mà… tôi bỏ bạn đi chăng?!
Gửi Anh (Hugo Chávez) – Gửi Bạn (Peter Hiếu)
07/03/2013 - Phạm Ngọc Cường

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Gửi Cô bé Xử Nữ A14


GỬI CÔ BÉ XỬ NỮ A14

Ngày hôm ấy nếu tôi không…
Thì có lẽ bạn cũng chẳng…
Để giờ đây đâu nín lặng
Gặp mặt mà dám nói chăng?

Ngày hôm ấy nếu tôi chưa…
Thì có lẽ bạn sẽ vẫn…
Để hôm nay không vướng bận
Mỗi khi mà nghĩ về nhau…

24/02/2013
Phạm Ngọc Cường

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Táo Chinh Phục

TÁO CHINH PHỤC


Hăm ba tháng Chạp
Gấp gấp về chầu
Khải bẩm muôn tâu:
Ngọc Hoàng Thượng Đế!

Trước xin cuối lễ
Dâng Sớ năm qua
CHINH PHỤC nhà ta
Bao nhiêu là thay đổi!

Cải cách đường lối
Chiêu mộ nhân tài
Già trẻ gái trai
Cùng nhau mà phát triển!

Đẩy mạnh cải tiến
Tạo nhiều code hay
Để đến hôm nay
Sánh vai cùng bè bạn!

Song nhiều vấn nạn
Từ nhiều năm qua
Vẫn chưa tìm ra
Đối sách mà giải quyết…

Sao chép bài viết
Chẳng buồn ghi nguồn
Mà cứ phán luôn
“Code này là của … tớ”…

Nhiều mem lớ ngớ
Biết Cần trôn u (Ctrl U)
Ra vẻ gật gù
Ta đây là tài nhất…

Ôi cười chết mất
Ít thợ nhiều thầy
Cứ tưởng mình hay
Mở ngay rum hỗ trợ…

Vâng đó là “nợ”
Tồn động năm qua
Thần xin thông qua
Năm sau rút kinh nghiệm.
***
Trước thềm năm mới
Kính chúc Ngọc Hoàng
Xin chúc nhân gian
An khang và thịnh vượng.

Xin chúc CHINH PHỤC
Năm mới vẻ vang
Phát triển huy hoàng
Vượt ngàn sóng gió

Gần xa đây đó
Nức tiếng kéo về
Thỏa sức đam mê
Forum mô sần (Forumotion) Việt.

Phạm Ngọc Cường - handsomevip007
27/01/2013 – 03/02/2013

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Che chở yêu thương

CHE CHỞ YÊU THƯƠNG




Anh đứng đấy đứng dưới ánh nắng chiều
Dáng người nhỏ nhắn khiến tôi yêu
Thoăn thoắt đôi tay nên mái lá
Che nỗi yêu thương mỗi lúc nhiều

Phạm Ngọc Cường
01/02/2013

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Hoang mang


HOANG MANG

Có con chim dang đôi cánh muốn bay,
Nhưng gió nổi lên thổi lạnh hồn chim nhỏ,
Cả chân trời bao la, chim bé nhỏ,
Bỗng ngập ngừng co cánh chẳng dám dang.

Có cánh diều kia đang liệng chốn không gian,
Đã gặp gió quật huy hoàng đổ vỡ,
Cuốn phăng cánh diều bay dang bay dở
Bỗng kinh hoàng chao đảo mà lộn nhào…

Ôi cơn gió! Chỉ tại mi thôi đó!
Thổi làm chi cho lạnh cả tâm can?
Thổi làm chi cho điêu đứng không gian?
Cho vùi dập phát triển thành suy thoái?!

Cho giờ đây thời gian như đứng lại!
Cho cuộc đời mang một vẻ hoang mang?
Cho thế gian thêm chút khổ cơ hàn?
Hay là để biết rằng mi tồn tại?

10/01/2013
Phạm Ngọc Cường