Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Đoàn kết Việt - Lào


ĐOÀN KẾT VIỆT - LÀO

Lưng cùng tựa cha Trường Sơn hùng vĩ,
Uống chung dòng nước mẹ Mê Công,
Cùng chung số phận xiềng gông,
Cùng chung lý tưởng, chung lòng đấu tranh.

Trong kháng chiến bên nhau sát cánh,
Chung chiến hào đánh bọn ngoại xâm,
Việt – Lào tình nghĩa bao năm,
 Lính Lào –Lính Việt tình hơn trăng rằm.

Khi thì được bọc đùm che chở,
Khi bị giam ở núi Trung Kỳ,
Trải bao khổ cực phân ly,
Quân dân Lào – Việt vẫn vì nghĩa chung.

Mặc xâm lược đua nhau nối súng,
Quân Việt – Lào hợp tác liên minh,
Giúp bạn là tự giúp mình,
Cùng nhau chiến đấu đánh tan binh thù.

Ai đếm được: Bao sông, bao suối?
Bao cánh rừng, bao núi, bao non?
Lính Lào, lính Việt ai còn?
Bao xương, bao máu gây non nước này?

Còn nguyên đó bao chuyện năm ấy,
Nghĩa Việt – Lào sâu đậm đến nay,
Trải bao nhiêu trận đánh Tây,
Củ gừng, quả ổi đong đầy tình thương.

Rồi thắng lợi cuối cùng cũng đến,
Đất nước Lào độc lập là đây,
Việt Nam ta cũng vui lây,
Vì tình hữu nghị đến ngày nở hoa.

Hoa đã nở mở ra trang mới,
Trang hòa bình, hợp tác phồn vinh,
Giúp đỡ bằng cả nghĩa tình,
Kinh tế, giáo dục, an ninh, quốc phòng.

Từ xây dựng trường học hữu nghị,
Đến hợp tác Quốc hội Việt – Lào,
Trồng cao su ở Nam Lào,
Cho đến cắm mốc Việt – Lào phân chia.

Nay kỉ niệm cùng nhau nhìn lại,
Một chẳng đường gian khổ đã qua,
Để ta tự nhắc nhở ta,
Việt – Lào, Lào – Việt mãi là anh em.

Rút kinh nghiệm, khắc phục yếu kém,
Đưa Việt, Lào vững bước tiến lên,
Hợp tác tích cực hai bên,
Chủ nghĩa xã hội dựng xây vững bền.

Năm đoàn kết Việt - Lào
06/09/2012 - 10/09/2012
Phạm Ngọc Cường

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Khai giảng cuối cùng

KHAI GIẢNG CUỐI CÙNG

Tiếng trống quen quen nghe sao lạ
Bồi hồi giục giã cả con tim
Thời gian âm thầm trôi lẹ quá
Ngu ngơ ngoảnh lại chẳng thể tìm

Tìm sao thấy cái sân trường năm ấy
Vội qua níu lại bước chân
Cánh cổng kia ai nỡ khép vội
Để chỉ còn mỗi cánh hồng trên sân

05/09/2012 - Khai giảng cuối cùng
Phạm Ngọc Cường

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Đọc lại mấy bài thơ

ĐỌC LẠI MẤY BÀI THƠ

Ngẩn ngơ đọc lại mấy bài thơ
Lắm lúc làm thơ thấy mình khờ
Có khi lại thấy già trước tuổi
Nhưng mà vẫn khoái thú làm thơ

03/09/2012
Phạm Ngọc Cường